H: Vấn đề em đang gặp phải là gì?
T: Em luôn cảm nhận thấy có một người phụ nữ tầm tuổi em, luôn nhìn theo em đau đáu. Vì vậy em rất sợ mỗi lần soi gương. Có những lúc ngồi trên ô tô, em nhìn vô gương chiếu hậu, thấy ánh mắt nhìn mình đau đáu em giật cả mình. Cảm giác rõ ràng là mình trong gương mà thấy ánh mắt đó lại không phải của mình. Em đã từng trải qua khi đi Thái Lan, em bắt gặp 1 hình ảnh trong gương và em đã sợ đến nỗi không dám lên phòng ngủ. Mấy ngày ở Thái Lan là cực hình vì chỗ nào cũng thấy người như không phải mình mệt vô cùng.
H: Em có thấy mình bị mất kiểm soát không?
T: Em kiểm soát được bản thân. Nhưng có điều có một đợt ngồi xe anh bạn em, em cảm thấy có một người phụ nữ cũng ngồi cùng và nhìn mình chằm chằm, làm em hết cả hồn. Anh bạn em lại rất sợ ma nên em cũng không dám nói. Cảm giác đó theo em mấy ngày liền nên em mới hỏi anh ý là xe anh mua cũ hay mới? Anh hỏi lại người bán xe này xem đã bị tai nạn bao giờ chưa? Làm anh ấy mất ngủ mất mấy ngày vì sợ ma 🤣🤣🤣
Em đã từng khám đông y thì kết luận huyệt đại truỳ của em hở, nên dễ bị mất năng lượng, dễ bị vong nhập, nên em không bao giờ dám đến nơi u ám, không đi đám ma và em cũng nghỉ việc ở bệnh viện luôn. Từ ngày nghỉ việc em còn béo lên, không bị bệnh nữa, hơn chục năm làm y tế là hơn chục năm chỉ dành tiền đi chữa bệnh chị ạ. Khi còn làm ở bệnh viện, ca nào em đi ngang qua, mặc dù có bóp bóng nhưng em đều biết được người đó sẽ chết hay sống.
Chúng tôi đã giúp T đi vào trạng thái thôi miên để tìm hiểu người phụ nữ bạn hay nhìn thấy thực sự là ai, tại sao lại đi theo TA.
Đó là một kiếp sống ở Châu Âu, TA nhìn thấy mình là một cô gái tóc vàng đang hẹn hò người bạn trai ở công viên. Cuộc hẹn diễn ra không suôn sẻ vì người bạn trai thông báo phải ra chiến trường, anh ấy muốn chấm dứt chuyện tình cảm. Hai người đã nảy sinh xung đột cãi vã rất quyết liệt. Cô gái trở về căn nhà của mình – nơi chỉ có mình cô sinh sống cùng chú chó nhỏ. Dường như không chịu nổi sự đau khổ phải chia tay người mình yêu thương nên cô gái đã uống thuốc tự kết liễu cuộc sống của mình. Hình ảnh cuối cùng của kiếp sống đó là hình ảnh cô gái nằm sõng soài, bên cạnh cô chú cún nhỏ loay hoay không biết chuyện gì đã xảy ra với chủ nhân của mình.
T ở kiếp sống đó đã lựa chọn cái chết trong sự đau khổ và cô đơn cùng cực. Phân mảnh linh hồn của T đã không thể tiến hóa, cứ mãi luẩn quẩn bám theo T của hiện tại. Điều đó khiến cho T của hiện tại luôn có cảm giác khó hiểu đến khó chịu mỗi khi bắt gặp mình trong gương nhưng lại có cảm giác đó không phải là mình.
Mặc cho những lời khuyên nhủ, giảng giải của chúng tôi với phân mảnh cô gái tóc vàng đó về hành trình tiến hóa của mỗi linh hồn, cô ấy nhất định không chịu hiểu. Chỉ đến khi linh hồn của T tiến tới ôm cô gái thật chặt, thủ thỉ với cô những điều T mong muốn cho cô cũng như chính là cho bản thân mình, cô gái mới chịu rời đi.
Trong âm thanh của bản nhạc thiền Hooponopono, tất cả chúng tôi, những ai đang tham gia trong phòng zoom đó đều đã bật khóc. Âm thanh đó đã chữa lành cho trái tim người con gái bị tổn thương nhiều kiếp. Thương cho người con gái, ngay khi chọn cái chết chấm dứt cuộc đời ngắn ngủi, linh hồn của cô đã nhận ra chết chưa phải là hết. Đó chỉ là sự kết thúc của thể xác vật lý còn linh hồn cô vẫn chịu sự bế tắc, cùng quẫn. Bài học của cô gái đó cũng chính là bài học kiếp sống này của T: đừng bao giờ trao tính mạng, cuộc đời của mình phụ thuộc vào bất kể một người nào khác. Chúng ta sinh ra là một cá thể độc lập. Hãy học cách đứng trên đôi chân của mình bằng cả trái tim và trí tuệ. Không bao giờ dựa dẫm hay quỵ lụy vào người khác.
Ngày hôm sau T đã khá hơn rất nhiều. T đã hiểu rằng để cô gái tóc vàng đi là cách mà T giải phóng tâm thức của mình, giải phóng cái bản ngã của mình.
“Hôm nay nhìn lại mình, có những chuyện đã xảy ra thật ngớ ngẩn, không biết lúc đó mình nghĩ gì, bây giờ cố để nghĩ theo cách đó cũng ko được. Tự nhiên những cái cảm giác nhớ nhung, yêu thương người ấy nó chỉ hiện về như 1 kỷ niệm đẹp, nó như những mảnh ký ức còn sót lại, không còn khiến em động tâm.” T chia sẻ.
“Mới chỉ hôm qua thôi những điều đó còn khiến em thấy vật vã và đau khổ. Nhưng giờ thấy mình như được thanh tẩy và hoàn toàn chấp nhận thực tại. Chấp nhận đó là một phần năng lượng tắc nghẽn của mình tích tụ và nó hành hạ mình, nó đòi hỏi và dằn vặt mọi người xung quanh. Và việc của mình tiếp theo là nuôi dưỡng định lực và giữ gìn bản thân tiết chế những cảm xúc tiêu cực, lựa chọn để nói ra những cảm xúc xấu, những thứ rác nhận được từ người khác để tránh việc tích tụ năng lượng như thế. Em cũng nghĩ là mình cần nuôi dưỡng lại hào quang của mình. Bởi lẽ chỉ cách đây vài tháng, em gặp sư, sư còn nói hào quang của em đẹp, cố gắng thiền 🕉 thật tốt để nuôi dưỡng lòng bi mẫn. Đó là pháp tu theo phật Tara Xanh. Hợp với bản thể của em. Đức Tara xanh là đại diện cho lòng bi mẫn, tình thương bao la như tình mẹ, nên người ta hay gọi mà phật mẫu.”
Ca thôi miên lần này diễn ra thật kỳ diệu và mới mẻ đối với ngay cả chúng tôi, ngay khi chủ thể của chúng tôi bị đau đầu, muốn tạm dừng trạng thái thôi miên lại để nằm nghỉ ngơi, cộng sự của chúng tôi đã vào trạng thái xuất thần để thay chủ thể kết nối. Nhưng trong quá trình tôi làm việc cộng sự (người làm kênh dẫn những thông tin trong ca) thì đồng thời chủ thể của chúng tôi cũng nhìn thấy những hình ảnh đó và trả lời được những thông tin mà cộng sự của tôi không biết rõ. Giống như khi cả hai người cùng đang xem một bộ phim, nhưng cộng sự của tôi chỉ xem được hình và đoán nội dung, còn chủ thể thì có thể nghe được cả âm thanh nhưng lại chỉ được lựa chọn cho xem vài phân đoạn.
Bạn ấy đã tự làm lại bản nhạc Hooponopono với âm thanh dễ chịu. Xin gửi tới bài thiền, hãy lắng nghe, tự vòng tay ôm trọn yêu thương chính mình, an ủi đứa trẻ bên trong bản thân và tiếp tục ngẩng cao đầu, kiên cường vượt qua những thử thách của cuộc sống: https://www.youtube.com/watch?v=lvFR7OOg7Ec
Cảm ơn em đã mạnh dạn dấn thân trên con đường tìm hiểu về chính mình.
Cảm ơn những người đồng đội của tôi đã hỗ trợ và đồng hành cùng tôi trong suốt phiên thôi miên & dẫn kênh.
Hà Nội, ngày 31/10/2021